Sương Anh

Đàn Rung Phím Sầu


 
Tình tang...tích tịch...tình tang...
Đàn bầu lên tiếng thở than bên trời
Bao ngày lạc lỏng mồ côi
Trông về quê mẹ bồi hồi lòng mơ...
Nhưng sao bỗng thấy ơ hờ
Đàn rung mấy tiếng đường tơ đứt lià
Trên trời tiếng cuốc đêm khuya
Nỉ non ai oán lời tê tái buồn
Ánh trăng như thể dỗi hờn
Vầng mây che khuất chẳng còn thấy đâu
Lặn mình dưới đáy sông sâu
Khóc than thân phận cơ cầu bi ai
Lật trang lịch sử nhớ hoài
Từ Nam Quan Ải trải dài Cà mau
Việt Nam tiếng gọi nhiệm mầu
Giống dòng Lạc Việt dám đâu quên đành
Phương Nam một cõi tung hoành
Trống dồng Ngọc Lữ lừng danh muôn đời
Tổ tiên dựng nước ai ơi
Ngày nay con cháu ta thời noi gương
Chớ nên để Mẹ Việt buồn
Tình tang...tang tính...đàn rung phím sầu
Sương Anh

Được bạn: vdn 19.8.11 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Đàn Rung Phím Sầu"